Rồi mai kia tất cả là nỗi nhớ
Tưởng còn xa mà đâu có còn xa
Bốn năm ấy biết bao là kỉ niệm
Sẽ mãi là ngọn lửa sáng trong ta.
Bốn năm trước sao mà nao nức thế
Buổi đầu tiên ta đến với trường ta
Một lũ nhóc miệng còn "thơm hơi sữa"
Chưa biết buồn và chẳng biết kiêu sa
Rồi qua đi những ngày thu lá úa
Những chiều đông lặng lẽ trống tan trường
Những sớm xuân mưa giăng đầy cửa lớp
Những trưa hè rội lửa tiếng ve ngân
Rồi qua đi nhớ làm sao hết được
Bao nỗi buồn và cả những niềm vui
Đi học muộn lên lớp bài hôk thuộc
Thầy mắng ta và ta khóc ngậm ngùi
Và sáng nay những bạn bè trên lớp
Đứa hững hờ bỗng chốc hoá thân thương
Đứa xa cách bỗng trở thành thân thiết
Bởi ngày mai ta từ biệt mái trường
Bởi ngày mai ko còn lên lớp nữa
Ko còn nghe tiếng nói của thầy cô
Xa tất cả những gì thân thiết nhất
Của một thời hoa nắng tuổi ngây thơ
Bở ngày mai chỉ còn trong kí ức
Tháng ngày qua và dĩ vãng gần xa
Để vặt vãnh cũng trở thành kỉ niêm
Bởi thực lòng chẳng ai muốn chia xa.
Ta vẫn khóc lặng thầm hôk nước mắt
Ta vẫn vờ tinh nghịch đến ngây thơ
Hôk giấu đc,hôk làm sao giấu đc
Nỗi buồn vương trên đôi mắt dại khờ
Vui lên nhé phút giờ chia sắp tới
Cùng bên nhau nhớ mãi tháng ngày trôi
Mắt trong mắt cho lòng thêm bối rối
Tay trong tay mà hôk nói lên lời
chúc cả nhà thi thành công nhé.. khi nào đỗ thì đừng quên khao nhé :d