First topic message reminder :
Vậy là đã gần kết thúc 4 năm học cùng tập thể 9c rồi nhỉ?. Giờ đây mái nhà nhỏ 9C chúng ta đã tràn ngập biết bao kỉ niệm buồn vui, giận hờn. Mình biết, lớp ta rất đoàn kết, luôn vui vẻ, hoà đồng, và đặc biệt có một người cô giáo chủ nhiệm vô cùng đặc biệt- đó là cô Thành. Cô đã chia sẻ với chúng ta mọi điều trong cuộc sống, phải không?
Chỉ còn gần 4 tháng nữa thôi, chúng ta sẽ mỗi người chọn cho mình một hướng đi riêng, nhưng mình mong tất cả thành viên 9C và cô sẽ mãi nhớ về 9c, mãi yêu 9c . Chúc tập thể ta sẽ luôn vui, và ngày càng vui hơn nữa, chúc cô sẽ mãi là người cô tuyệt với nhất trong lòng mỗi bạn học sinh. Hãy để những tháng ngày còn lại mãi là những kỉ niệm thật đẹp đối với chúng ta nha! Yêu cô và 9c nhiều.
nghe cảm động dại
ngọc oy! gưn lên lớp 10 oy...đến khi nẻ gặp mặt t nhớ chào nghe chưa
cai ni gjong cai bua no guj len co gi sang nay ak
((¯`·.-.¸¸.·°.-,¨*¤-----»¤»_™__nhoklove9c__™_«¤«-----¤*¨°· .¸¸.-·´¯))
*(^O^)*
ukm, dug' la` lop' ta co' co, co da~ chja se? nhju` vs lop', nhug ba^y h, co da~ ko con` cho^~ dug' trog log` hs nua~, boj? chjnh' co^ cug~ ko co' suy nghj~ to^t' ve^` hok tro` cua? mjnh`, ko kon` tjn tuog? hok tro`, va` dak bje^t l4` lun nghj~ xa^u' ve^` hs, de^n' muk' ko the^? tuog? tuog no^j?. I'm so sorry, nhug to^j ko the^? chju dug hon nua~, to^j ra^t' mun' dug' truok' mat co^ va` ns he^t' moj khuk' mak' trog log` bao la^u nay, nhug mak` cu' tha^y' mat co^ la` to^j ko the^? nao` mo? mjeg dk, co' le~ cug~ taj to^j ko mun' nc vs co^
k4k4 (~_*)
du` s4o thj` t4t' ca? nhug~ hok sjnh tr0g l0p' d3u` hj vog, tr0g th0j` j4n r4t' ng4n' k0n` l4j, buk' tu0g` ng4n cak' ju4~ kak' co^ tr0` s3~ dk ph4' vo~, kon` 2 th4g' nu4~ thuj, hj v0g co^ s3~ co' c4j' nhjn` t0t' hon v3` lop'. m0g r4g`, th0j` j4n kon` l4j se~ d3 l4j nhju` kj? nj3m d3p tr0g l0g` m0j` ngu0j`
k4k4 (~_*)
nhug~ dj3u` b4n noj' tr3n d0', jo` da~ tr0? th4nh` w4' khu', ta^t' ca? ba^y j0` da~ tr0^j v4o` dj~ v4g~. Lje^u nhug~ dj3u` n4y` c0' tr0? th4nh` hjen thuk 1 l4n` nu4~ ko hey
k4k4 (~_*)
ju l3m' m3j' nh4` 9c, dug` 4j w3n tuj nh4
k4k4 (~_*)
u`, dug roy` nga^n, ai cug mong lop ta la 1 khoi thog nhat mak, ma neu ta loai bo dc buc tuog ngan can gjua co vs bon ta, thj chac co^ cug se th0i na
ngan oi viet cho ro rang nha, ranh kho chju, nhjn no muon doc luon
^^tinyangel^^
ngan viet co phan dung nhung hinh nhu hoi qua roi do
^^tinyangel^^
qua' o? muk do', dug' la` co^ nghj~ saj ve^` hok sjnh mak`, saj nhju`, va` saj nag
k4k4 (~_*)
qua' o? muk do', dug' la` co^ nghj~ saj ve^` hok sjnh mak`, saj nhju`, va` saj nag
k4k4 (~_*)
qua' o? muk do', dug' la` co^ nghj~ saj ve^` hok sjnh mak`, saj nhju`, va` saj nag
k4k4 (~_*)
Các em thân yêu!
Chắc các em bất ngờ lắm khi cô vít bài lên diễn đàn của lớp phải không?
Đọc tất cả những lời tâm sự trên của tất cả các em, lòng cô quặn thắt, nước mắt rơi đều trên má. Đau, đau lắm các em à.
Nỗi đau nào lớn hơn khi niềm tin của mình trong trò mất đi. Nỗi đau nào lớn hơn khi vừa buồn trong chuyện trường lớp khi vừa buồn chuyện riêng tư. Nỗi đau như nhân lên gấp bội.
Chuyện xảy ra ở lớp ta, là điều thật đáng tiếc. Nhưng cô nào trách chi nhiều. Cô là người thông cảm nhất với các em khi nói về chuyện đó. Biết không các em??? Cô đã bảo vệ các em rất nhiều trước búa rìu của dư luận. Bởi đơn giản cô hiểu đó chỉ là những bồng bột của lứa tuổi học trò. Khi trưởng thành rồi, mới thấy những việc đã qua thật là trẻ con. Chắc chắn sẽ như thế.
Khoảng cách giữa cô – trò điều mà thành viên nào của 9C cũng nhận thấy. Vì đâu?
- Phía cô, là sự thất vọng. Thất vọng vì những đứa HS mà cô tin, cô yêu lại “phản bội” niềm tin yêu ấy của cô, nên cô hụt hẫng đi rất nhiều. Lại lo chuyện đội tuyển nữa nên ít đi sự quan tâm với các em.
- Phía các em. Sau khi chuyện xảy ra, tất cả em khép cửa lòng mình lại. Có những chuyện khác xảy ra như trêu ngươi, như thách thức với cô. Phải không? Và hơn hết là các em đã “coi thường” cô (chỉ đơn giản thôi, những lời cô dẫn ra ở trên)
Khi mà cánh cửa lòng khép lại, sự hiểu nhầm không được giải quyết, dẫn đến khoảng cách sẽ ngày càng được bới rộng ra.
Cô không trách, cô thông cảm. Nhưng có lời khuyên rằng, mún được hiểu và tôn trọng thì các em phải hiểu và tôn trọng đối với đấng sinh thành và với thầy cô trước đã. Người lớn có thể không hoàn toàn đúng, nhưng người lớn sẽ không bao giờ chỉ sai cho các em. Nhé!
Các em là những người nhạy cảm, chưa trải đời nhiều nên cái gì các em làm các em đều cho là mình đúng. Khi trưởng thành rồi, ngoảnh nhìn trở lại, lúc đó các em sẽ nghĩ khác đi. Nhưng đợi đến khi các em nghĩ khác thì có thể các em sẽ có những bước đi sai. Vì vậy, với tấm lòng của người cô, người chị… viết những lời tâm sự với các em hôn nay, cô và các em hãy tự giành một chút thời gian ngồi nhìn lại những điều đã qua. Hãy nghĩ thoáng đi, mở rộng tấm lòng, trao nhau cái ôm thật chặt để thấy cuộc đời này tươi đẹp biết bao.
Cũng tối nay đây, cô nhận được mấy tin nhắn của một thành viên lớp ta. Cô đọc thấy rất ý nghĩa, chép lên đây chúng ta cùng đọc nhé.
“Đừng đợi phải nhìn thấy một nụ cười rồi mới mỉm cười lại. Đừng đợi đến khi được yêu thương rồi mới yêu thương lại. Đừng đợi đến khi cô đơn mới nhớ ra bạn bè. Đừng đợi có một công việc vừa ý rồi mới làm việc. Đừng đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ đôi chút. Đừng đợi tới khi vấp ngã mới nhớ tới lời khuyên. Đừng đợi đến khi có thật nhiều thời gian mới khởi đầu công việc. Đừng đợi đến khi làm người khác buồn lòng mới có lời xin lỗi. Đừng đợi vì không biết bạn sẽ đợi bao lâu”
Cô cũng không thể đợi. Cô xin lỗi các em, xin lỗi vì những lí do đã làm các em thất vọng, xin lỗi vì đã rời xa các em. Cô xin lỗi các con.
Hôm nay tâm trạng cô không tốt, chỉ tâm sự chừng đó thôi. Sẽ tâm sự tiếp với các em sau.