BẠN ...lúc nào cũng chẳng hĩu đc tôi cần gì???
BẠN ...lúc nào cũng chỉ nghĩ cho riêng mình...???
BẠN ...lúc nào cũng ko wan tâm đến tôi...
BẠN ...lúc nào cũng gạc tôi bên lề....ko thèm nghĩ đến cảm nhận của tôi???
4 NĂM...
ko phải là thời gian ít ỏi...
Tôi cứ ngỡ
bạn...là tất cả...là niềm vui...là hương vị cuộc sống...
có bạn kề bên....
muộn phiền sẽ tan biến....nỗi buồn sẽ vơi đầy...
NHƯNG........
TẠI SAO???
chưa bao h...bạn hỏi tôi đang vui hay đang buồn...đang giận hay đang trách...
chưa bao h...nói 1 lời xin lỗi...
DÙ BIẾT
tất cả tôi làm...đều đúng...đều vì bạn
VẬY mà...bạn chỉ đến thế thôi sao???
làm nhìu việc khiến tôi phải bận tâm đến thế sao???
CÁM ƠN...
vì bạn lun ở bên tôi...
cho tôi nụ cười...
niềm tin...
Và rồi...
cũng chính bạn
.... làm tôi........
THẤT VỌNG...>>...
TÌNH BẠN TAN RÃ...
Tôi tự hỏi:BẠN LÀ GÌ???
Khi cần thì đem ra vui đùa...trò chuyện...
Khi ko cần thì vứt bỏ như một đống rác... hay sao???
CÔ ĐƠN
NHÀM CHÁN
CHẲNG CÒN BẠN....BÊN CẠNH MÌNH NỮA
Tự đứng dậy...
Đành bước tiếp trên quãng đường phía trước....
VÀ...hãy nhớ...
ĐỪNG BAO GIỜ...XEM NGƯỜI KHÁC LÀ TRÒ ĐÙA
HÃY HỌC CÁCH HĨU MỘT NGƯỜI...KHI BẠN CHỈ NHÌN VÀO BỀ NGOÀI....!!